Họa thơ: Sầu Cô Quạnh Đông đến chiều buông quyện khói mờ, Sương giăng phủ kín lịm hồn thơ, Đau lòng nhớ nước, sầu cô quạn...
Họa thơ: Sầu Cô Quạnh
Đông đến chiều buông quyện khói mờ,
Sương giăng phủ kín lịm hồn thơ,
Đau lòng nhớ nước, sầu cô quạnh,
Xót dạ thương nhà, mộng ngẩn ngơ...
Đếm giọt thời gian màu luyến nhớ,
Lần xâu chuỗi hạt sắc tàn mơ,
Lệ khô, tim úa, tình cô lẻ,
Năm tháng dần trôi, tóc bạc phơ!
Mai Hoài Thu
San Jose, tháng 12/15/2011
Nhạt Bóng Hoàng Hôn
Năm hết, mùa sang bóng nguyệt mờ
Đông về lạnh vắng viết bài thơ
Thương người viễn xứ, sầu thơ thẩn
Nhớ bạn phương trời, mộng vẩn vơ
Ngắm cảnh hoa rơi tâm chợt nhớ
Xem vườn lá rụng thoáng hồn mơ
Mộng tan, hư ảo đời xa khuất...
Nhạt bóng hoàng hôn lệ phất phơ !
Thuy Anh Lam
Kiếp Vô Thường
Kiếp sống vô thường, chẳng đợi chờ
Mồ hoang lắm kẻ tuổi còn thơ
Sanh, già, bệnh, chết, lìa nhân thế
Giấc mộng kê vàng, một thoáng mơ
Đếm giọt thời gian, tu kẻo trễ
Lần xâu chuỗi hạt xóa tâm mê
Kiếp người chỉ sống trong hơi thở
Chánh niệm đường tu mỗi phút, giờ
Thích Trí Giải
Mumbai 16-12-2011
BÌNH LUẬN