Lúc thi vượt bậc, em hỏi mãi: “Em ở lại lớp được không chị?”. Chị bật cười, trêu rằng: “Không được đâu, chị bo xì em rồi mà!” Nói thì nói...
Lúc thi vượt bậc, em hỏi mãi: “Em ở lại lớp được không chị?”. Chị bật cười, trêu rằng: “Không được đâu, chị bo xì em rồi mà!”
Nói thì nói vậy thôi, sao chị có thể “bo xì” các em được. Các em đã rất ngoan và làm rất tốt trách nhiệm của những cánh chim đầu đàn, thứ đàn. Biết lo lắng quan tâm cho các em nhỏ, các bạn mới vào đoàn, cũng giúp chị rất nhiều việc trong đoàn mình… Hơn ai hết, chị rất muốn chị em mình có thể tiếp tục gắn bó với nhau, cùng vui học vui chơi trong đoàn Oanh Vũ cơ.
Nhưng em biết không? Em đã trưởng thành, đã đến lúc em phải chia tay với “những trò trẻ con” của ngành Oanh rồi. Kiến thức và khả năng của chị có hạn, lên ngành thiếu, anh chị trên lớp lớn sẽ mang đến cho em nhiều kiến thức mới mẻ và phù hợp với lứa tuổi của các em hơn, để trở thành những anh Thiếu Nam giỏi dang tháo vát, những chị Thiếu Nữ đoan trang khéo léo.
Sau khi lên đoàn, các em sẽ phải rời Đoàn Oanh Vũ thân yêu, nơi em đã cùng chung sống, vui chơi, vui học, và cùng chia nhau từng niềm vui nỗi buồn, từng cái bánh viên kẹo với các bạn, các em trong đoàn mình. Từ đây, các em sẽ phải học cách tự lập, sống có trách nhiệm với chính mình cũng như đối với tổ chức chứ không còn ríu rít dưới sự bảo bọc che chở của anh chị như khi còn là Oanh Vũ nữa. Và chính các em sẽ cũng phải học cách giúp anh chị một tay để bảo bọc cho các em nhỏ nữa đấy!
Còn rất nhiều rất nhiều “nhiệm vụ mới” dành cho các em, nên các em nhớ phải luôn cố gắng chăm chỉ tu học và rèn luyện để luôn là những tấm gương sáng cho các em Oanh Vũ noi theo nhé! À mà các em yên tâm, dù ở ngành Oanh hay lên ngành thiếu thì em vẫn trong tổ ấm Gia Đình Khánh Tuệ thân yêu thôi! Tất nhiên tất cả anh chị sẽ không bao giờ “bo xì”em đâu! Chúng ta sẽ luôn sát cánh bên nhau, cùng xây dựng Khánh Tuệ mỗi ngày càng vững mạnh hơn nữa chứ .
Trước giây phút vừa vui sướng vừa quyến luyến này, chị chúc các em sức khỏe và luôn Tinh Tấn để vượt qua những thử thách sẽ gặp phải trên hành trình mới. Em hãy xếp gọn tất cả những những khoảnh khắc vô tư, những tiếng cười hồn nhiên cùng với những kỉ niệm đẹp nhất của thời Oanh Vũ, cất vào ngăn ký ức tuổi thơ đi nhé! Biết đâu một ngày nào lật tìm lại , em sẽ bật cười vì những trò tinh nghịch rất trẻ con của mình, va có khi lại rơi giọt nước mắt hạnh phúc vì em đã có một thời Oanh Vũ.
Ngọc Nga
BÌNH LUẬN