Nhân dịp đọc được công thức làm bánh tét 3 màu của Cô LP mà Chị Hai Diệu Sương đã post trước đây, CN chợt nhớ ra nhiều việc nên ghi lên ...
Nhân dịp đọc được công thức làm bánh tét 3 màu của Cô LP mà Chị Hai Diệu Sương đã post trước đây, CN chợt nhớ ra nhiều việc nên ghi lên đây để tự nhắc nhở mình mỗi khi “nổi máu” dấu nghề làm bánh ngon...
CN thật ngưỡng mộ Cô LP lắm, Cô làm bánh tét để bán vậy mà cho công thức lên mạng, thật bái phục Cô sát đất, ít người nào làm được việc phi thường này, ngay cả mấy người tu lâu năm, CN xin lỗi trước nhỡ có mộ phạm ai, CN thấy nhiều người đi Chùa lâu năm lắm, tu nhiều lắm, nhưng 1 vài món chay và bánh ngon dấu lên, dấu xuống, nhìn thấy mà ngứa mắt, ứa gan... (vì mình học nghề khg được nên ứa gan... híhí...) dạy người ta nấu ăn chay ngon, phước báo mình vô lượng, vô biên đó... dấu làm chi, thật khg hiểu nổi... đi mét Phật mới được trong đó có mình luôn... ))) ( nhớ hồi xưa lâu lắm rồi, lúc đó CN chưa biết tu, có 1 người quen kia, học của người ta thì cái giống gì bả cũng hỏi cho tới ổ luôn, nhưng ai hỏi lại thì bả dấu nghề, khg chỉ ai hết... ghét qúa, CN bèn lập đảng, gom lại được 6 người, dương đông kích tây, chôm sổ nấu ăn của bả ( hồi xưa chưa biết tu tui cũng ba gai, xã hội đen lắm... ), làm mà khg để lại dấu tay,vết tích gì hết... )... hí ha, hí hửng đem về nấu thử... trời ăn muốn ói luôn, nó ngọt như chè vậy ... nấu dở như gì vậy mà bả dấu lên, dấu xuống... làm hại mình lên kế hoạch A, B, C tùm lum hết để chôm cuốn sổ nấu ăn của bả... )))...sau này nhớ lại, sám hối muốn chết cho cái tội năm xưa...
Hồi vài năm về trước, ai hỏi gì CN cũng chỉ nghề hết, ngoại trừ mình " bị dặn" là khg được chỉ vì để người nhà làm bán thôi cho nên khg dám chỉ thôi, nhất là trong gia đình nữa, khg hỏi tui cũng ngứa miệng chỉ luôn, nhiều lúc người ta làm khg thành công quay lại nói xấu mình tơi bời và bắt mình lại tận nhà làm nữa chớ , hay là người ta nói là người ta học của người khác chứ khg phải của CN chỉ à nghe... trùi, tui gặp toàn Bồ Tát nghịch hạnh khg á... but I don't care, vì CN biết rất rõ 1 điều là mình quăng ra trong pháp giới này cái gì thì nó sẽ quàng về cho mình gấp 10 ??? lần vậy đó... nhờ vậy mà nói thiệt nghe, CN rất may mắn, học được nghề từ những cao thủ võ lâm nấu ăn khg à... có 1 lần đó, CN chỉ cho 1 vài người quen rất nhiều món ngon, nhưng đến khi CN hỏi lại 1 món, họ dấu biệt khg thèm chỉ mình, chơi xấu thấy khiếp chưa... tức qúa đem than với Ni Sư trên Chùa, tội nghiệp Ni Sư cho cao thủ nấu ăn lại tận nhà CN dạy nấu ăn và làm bánh... . chỉ trong vài ngày mình học cả chục món ngon, mà người dạy CN làm, hồi xưa là chủ tiệm bánh và nhà hàng đó... Cụ Bà rất khéo, nấu món gì ra cũng rất ngon, Cụ tám mươi mấy tuổi nhưng bánh nào cũng nhớ công thức trong đầu rành rạnh, cả 200 loại bánh và thức ăn Cụ nhớ vanh vách, phải nói Cụ rất thông minh và sáng suốt... tội nghiệp Cụ lắm, chỉ dạy CN làm rất tận tình, sáng mở mắt ra là làm liên tục tới khuya, sao đó CN quảy qúa, trốn học luôn, mệt chết đi được... Cụ nói dấu nghề làm gì khg biết nữa, Cụ bảo CN là khi làm món này thì tự nhiên là CN sẽ nhớ tới Cụ và khi Cụ mất thì nhớ lại thắp cho Cụ 1 nén nhang là được rồi, xem như đền ơn Cụ... Cụ mới mất khoảng 3 năm về trước, ngày Cụ mất CN có đi đám tang , tự nhiên mình cứ ngồi khóc liên tục, khg cầm được nước mắt, khóc cho đã quay qua, quay lại nhìn, sao thấy có 1 mình mình khóc chung với đám con của Cụ, làm những người con của Cụ quay qua nhìn nhìn CN, chắc họ thấy lạ đời lắm... )) ( vì CN chỉ biết Cụ thôi chứ khg quen với con của Cụ... )...mà ngộ lắm nghen, vì lúc Cụ còn sống thì Cụ rất thương đứa cháu nội trai, nói chuyện với Cụ là cứ nghe Cụ nhắc về đứa cháu trai này mãi, đến hôm đám tang của Cụ, CN mới hơi tò mò,nghĩ thầm trong đầu "chứ khg nói cho ai nghe "( vì lúc đó lo tụng kinh khg à... ) là đứa cháu trai đó là ai ? Thế là 1 hồi tự nhiên cha của đứa bé trai đó kéo thằng nhỏ lên giới thiệu cho mọi người cùng xem mặt... Cụ thật là linh thiêng... cho nên lúc đi đám ma ai mình đừng nghĩ xấu về người đó nghe, họ biết được trong đầu mình đang suy nghĩ gì đó...
Sau nhiều bài học trong cuộc sống, CN ngộ ra 1 điều là mình đừng bao giờ ích kỷ,mình biết gì cứ chỉ dạy cho người khác đi, như CN dạy cho người quen cao tay lắm là 4 món ruột thôi (vì mình đâu biết nhiều mà chỉ ),nhưng liền sau đó CN học lại được khoảng 20 món mặn(chay ) và bánh khác... mà khg biết mình có phước hay sao ấy, khi trong đầu CN muốn biết công thức làm món đó, là tự nhiên có người lại dạy cho CN làm à, thật lạ lắm, bởi vậy người ta nói "hay hong bằng hên "... nhiều lúc mình nghĩ giống như trong phim Tàu, tự nhiên té xuống núi cái tìm được cuốn bí kiếp thiên hạ vô địch... híhí...hôm nào CN cũng làm bộ té xuống núi thử xem Phật có hoảng hồn đưa ra cuốn bí kiếp nào khg ?...híhí... (chứ tu hoài mà cứ 5 trồi, 7 sục,9 cái lao đao... chán vô cùng... )...
BÌNH LUẬN