Tóc em trắng xóa như mây, Trâm cài bối chỉ thơ ngây giữa đời. Tình nồng dung chứa nụ cười, Thiên nhiên nhân hoá, vạn người xây mê. Trần gi...
Tóc em trắng xóa như mây,
Trâm cài bối chỉ thơ ngây giữa đời.
Tình nồng dung chứa nụ cười,
Thiên nhiên nhân hoá, vạn người xây mê.
Trần gian vạn dặm lối về
Tao nhân lạc cảnh mẩn mê chuyện tình.
Bản Giốc thác quyện lung linh,
Vọng câu Thèn cổ, trữ tình hồn mơ.
Thi nhân nhặt ngọc đôi bờ
Bình minh hé lộ, nên thơ thuở nào?
Mây bay thác chảy em vào,
Nụ hôn tình cũ, anh trao tim nồng.
Đến đi nước xoá hư không,
Tan thành mây trắng, giữa lòng đại dương.
Tịnh thiền đếm hạt vô biên,
Thấy tâm an trú, giữa niềm hư vô.
Đất trời mây trắng nhấp nhô,
Bồng bềnh tóc chỉ, ẩn ngờ trinh trông.
Cõi này chốn đẹp bụi hồng,
Đây là cảnh tịnh, an lòng như nhiên.
Nhân gian mộng gió bao niềm,
Ta về an trú , giữa miền tịch liêu.
Em và tôi, chớ nên yêu
Ung dung dạo bước chung điều tình em.
Cảm tác tại Thác Bản Giốc, xã Đàm Thuỷ, huyện Trùng Khánh, tỉnh Cao Bằng .
Thích Minh Thế (28/04/2016)
BÌNH LUẬN